Tôi Diễn Cùng Cậu - Chương 1
1
Trình Kinh Hoài đứng trước cửa căn nhà tôi, vẻ mặt đầy ghét bỏ.
“Thứ như này mà cũng gọi là nơi cho người ở à?”
Tường bong tróc, chỉ cần chạm vào là rơi vữa.
Sàn nhà nứt toác, bước đi cũng nghe tiếng kẹt kẹt.
Đường đường là thiếu gia nhà họ Trình, quen sống sung sướng, không chịu bước vào trong, đứng ngoài cửa quay một đoạn video.
【Các anh em, xem cái ổ gà này nè.】
Thông báo nhóm cứ thế vang lên liên tục.
【Tưởng cô ta mạnh mẽ lắm, hóa ra sau khi rời khỏi cậu sống thảm thế này cơ à?】
【Tự cao chi cho khổ, không chịu sống sung sướng, giờ đến bữa cơm ba món một canh cũng không có.】
【Cứ để chị dâu chịu khổ vài hôm là hiểu liền thôi, cậu Hoài là người tốt nhất mà cô ta có thể với tới rồi.】
Tắt tiếng tin nhắn, Trình Kinh Hoài ngạo mạn nhìn tôi.
“Hạ Dao, em có hiểu quan hệ mở là gì không? Em sống ở triều Thanh à?”
Tôi từ góc nhà quét ra một con chuột chết đã khô queo.
Thuận tay quét luôn về phía chân anh ta.
“Mẹ kiếp!”
Hắn gần như bịt mũi bỏ chạy khỏi cửa.
Đây đúng là một căn nhà cũ.
Tàn tạ, mục nát.
Nhưng nó là nơi tôi nhờ thầy phong thủy tính toán, là đất vượng nhất dành cho tôi.
Ngôi nhà này tọa lạc ở vị trí Văn Xương.
Thầy nói, có thể giúp bộ truyện tranh mới của tôi tiếp tục bùng nổ.
2
Vài ngày trước, tôi đến quán bar đón người bạn đang say.
Tình cờ bắt gặp buổi tụ tập của Trình Kinh Hoài.
Trên đùi anh ta còn có một cô gái trẻ, hai người thân mật đến mức nước miếng gần như kéo thành sợi.
Xung quanh toàn là tiếng cười cợt.
Tôi đẩy cửa bước vào.
Trình Kinh Hoài bị bắt tại trận cũng không hề hoảng loạn, ngược lại còn ôm cô gái trong lòng, thẳng thắn nói với tôi:
“Dao Dao, nói thật nhé, tôi chưa từng có ý định kết hôn.”
“Chúng ta không bằng thử yêu đương kiểu mở đi? Yên tâm, tôi chỉ chơi bời bên ngoài thôi, em vẫn luôn là bạn gái chính thức.”
Anh ta cười.
“Tất nhiên, em cũng có thể tìm người khác, tôi sẽ không phản đối.”
Bên cạnh có người chen vào.
“Chị dâu ngoan thế này, rời khỏi cậu còn tìm được ai nữa chứ?”
“Tôi thấy cũng được đấy. Cậu Hoài nổi tiếng sức khỏe dồi dào, ăn chút đồ ăn nhanh ngoài đường còn đỡ phải ngày nào cũng hành chị dâu ở nhà.”
Trình Kinh Hoài châm điếu thuốc, cười chửi một câu: “Cút!”
Tất cả bọn họ đều mặc định tôi sẽ đồng ý.
Thậm chí.
Anh ta còn chẳng buồn bảo cô gái trong lòng đứng dậy nhường chỗ.
Tôi liếc nhìn điện thoại, khoản tiền bản quyền chuyển thể phim vừa về.
7 con số.
“Trình Kinh Hoài…”
“Chia tay đi.”
Nụ cười trên mặt Trình Kinh Hoài đông cứng lại.
Cuối cùng chỉ có thể nhả ra một làn khói.
“Được thôi. Đến lúc đó đừng có khóc lóc cầu xin tôi quay lại là được.”
3
Tôi bị tiếng gõ cửa làm tỉnh giấc giữa lúc ngủ bù.
Lê dép ra mở cửa, cơn bực vì bị đánh thức cứ thế bốc lên.
“Ai mà… ”
Câu nói chưa dứt.
Tôi sững người nhìn người đang đứng ngoài cửa.
Một cậu trai rất trẻ, cao chừng 1m90, vai rộng eo thon.
Đặc biệt là khuôn mặt đó.
Đẹp đến mức khiến người ta choáng váng.
“Anh là…?”
“Người giúp việc ở trọ.”
Bình luận
Vui lòng đăng nhập để đánh giá!