Để gom đủ tiền sính lễ cho anh trai, bố mẹ đã bán tôi cho một gã đàn ông thô kệch làm nghề vận tải với giá một trăm nghìn tệ.
Đêm đầu tiên dọn về nhà hắn, tôi rụt rè gọi một tiếng “chồng”.
“Gọi bậy gì thế.”
Hắn kẹp điếu thuốc, vẻ mặt lạnh lùng khoác lại chiếc áo cho tôi.
“Tuổi còn nhỏ mà học ba cái trò yêu với đương.”
“Vậy thì học gì ạ?”
Dáng vẻ của hắn trông thật hung dữ, tôi sợ hãi.
“Học hành chứ gì.”
“Không có tiền à? Không có tiền thì tôi nuôi, có gì to tát đâu.”
Vui lòng đăng nhập để đánh giá!